Nằm cách Đà Lạt gần 50km về phía nam, thác Pongour thuộc xã Ninh Gia, huyện Đức Trọng, tỉnh Lâm Đồng.
Nhiều người cho rằng, Pongour (Pon-gou) vốn bắt nguồn từ tiếng của người K’Ho bản địa mang nghĩa là “bốn sừng tê giác”. Lý giải khác lại nghĩ rằng cái tên này ra đời để ghi nhớ phát hiện địa chất của người Pháp về cao lanh có trên vùng đất Đức Trọng với ý nghĩa “ông chủ vùng đất sét” hoặc “ông vua xứ Kaolin”.
Trong truyền thuyết xa xưa của người K’Ho, ngọn thác này gợi nhớ đến nữ tù trưởng Kanai, người con gái xinh đẹp với biệt tài chinh phục thú dữ. Bên cạnh nàng luôn có bốn con tê giác to lớn khác thường, chúng giúp Kanai dời non ngăn suối, khai khá nương rẫy, sẵn sàng chiến đấu với kẻ thù để bảo vệ cho dân làng nơi đây.
Tù trưởng Kanai qua đời đúng vào rằm tháng giêng. Bốn con tê giác luôn quẩn quanh bên thi thể nàng, không ăn uống cho đến chết. Mái tóc nàng biến thành dòng nước mát rượi, dội xuống những phiến đá to lớn, xanh rêu do sừng tê giác hóa thành.
Ngoài Pongour, ngọn thác được gọi với nhiều tên khác nhau như thác bảy tầng, thác thiên thai… Trong vài tài liệu ghi chép về Đà Lạt, người Pháp từng cho rằng đây là “một trong những thác nước đẹp nhất Đông Dương”. Chính nhờ vẻ hùng vĩ vốn có, vua Bảo Đại đã đặt tên cho nơi này là "Nam thiên đệ nhất thác".
Được đưa vào khai thác du lịch từ nhiều năm nay, đường dẫn xuống thác Pongour dễ đi và không tốn nhiều thời gian chinh phục.Thác Pongour cao khoảng 50m, và chia thành 7 tầng thác đổ. Từ trên cao, hệ thống bậc đá vuông vức, xếp thành từng lớp chia nước thành trăm dòng nhỏ, dội xuống tạo thành một hồ nước rộng, trong vắt.
Cùng với Tây Nguyên, Đức Trọng đang bước vào mùa hoa dã quỳ. Trên đường từ quốc lộ 20 vào thác Pongour, loài hoa này mọc dại rất nhiều và lan vàng đến cả vùng đồi hai bên.