Đứng đầu trong các loại trái cây ở vùng quê xứ Quảng có thể kể là trái dủ dẻ. Cây dủ dẻ rừng thường có chiều cao thường từ 0,5-1,5m ra hoa kết trái thường vào mùa hè.
Cây mọc hoang dại trên những đám đất cằn cỗi hay trong rừng. Quả dủ dẻ lớn hơn ngón tay út một chút; mọc từng chùm, khi non có màu xanh đọt chuối non nhưng lúc chín vàng vươm, vỏ mỏng, khi ăn có vị ngọt thanh.
Thứ hai trong danh sách là những trái sim rừng chín mũm mĩm.
Hè đến, đám trẻ con vùng quê thường đi thành từng tốp vào rừng hái sim chứ không dám đi riêng lẻ vì... sợ ma.
Cầm trên tay trái sim bầu bỉnh, bóng bẩy khó có ai cưỡng lại thế mà lũ trẻ miền quê lại chẳng dám thưởng thức phần đầu.
Chuyện là có đứa trong nhóm dọa rằng, những cái tai sim giống tai cọp. Đứa nào dám cắn tai sim sẽ bị con cọp bắt đi!? Dọa vậy thôi mà cả nhóm đứa nào cũng nơm nớp lo sợ.
Thứ 3 trong danh sách các loại trái cây ở các vùng quê là cây mâm xôi, còn gọi là cây phúc bồn tử...
Trái mâm xôi khi chín có màu đỏ mỏng, kích cỡ đốt ngón tay trẻ con. Khi ăn trái mâm xôi thường vị ngọt thanh nhưng phải bóc lớp râu bám quanh trái.
Có câu chuyện một cô gái mang thai nằng nặc đòi chồng tìm trái trâm rừng để ăn. Giữa thành phố đông đúc, người chồng đành gác công việc phóng thẳng xe về quê để hái một chùm trâm chín cho vợ.
Sau này mới hay, lúc còn nhỏ, cha mẹ cô mỗi lần đi ruộng về thường mang trái trâm làm quà cho bầy con đông đúc. Kí ức về tuổi thơ quê khó mà âm áp tình cảm đó cứ mãi theo cô về sau dù đã có chồng.
Đứng thứ 5 trong ký ức của nhiều người là trái u mơ ấm nồng như lòng mẹ.
Ngày nhỏ, ai trong chúng ta không một lần ngóng cửa chờ mẹ đi chợ về. Mẹ về, trong giỏ ngoài tôm cá lúc nào cũng kèm vài thức quà trong đó có vài trái u mơ. Cầm trên tay trái u mơ chín thơm nồng, lũ trẻ con chia nhau ăn ngon lành.
Hạt mít lùi tro tạm xếp hạng cuối trong danh sách những trái cây trong ký ức của nhiều người.
Ở vùng núi Đại Lộc, Thăng Bình, Tiên Phước, Trà My... từ lâu đã nổi tiếng có các giống mít thơm ngon. Từ các tỉnh miền núi, trước đây mít được nhiều người vận chuyển trên xe đạp, qua đò... để đưa về xuôi trao đổi và mua bán.
Ngoài xơ và múi ngọt lịm, hạt mít được nhiều đứa trẻ nhặt lại rồi lùi trong tro. Hạt mít lùi tro chín thường nổ đôm đốp, tỏa mùi thơm ngào ngạt làm bao người khó cưỡng lại.
Trên đây chỉ là một vài loại trái cây mọc phổ biến ở các vùng quê xứ Quảng mà tác giả liệt kê.
Dĩ nhiên, mỗi người trong chúng ta có một quãng trời kỷ niệm riêng. Ở đó là những buổi trưa hè rủ nhau trốn nhà ra ruộng thả diều, câu cá hay vào rừng hái sim...
Và, những loại trái cây mọc hoang dại kia chính là một phần trong ký ức tuổi thơ của nhiều người.