Tháng 2 vẫn được ví là mùa lý tưởng trong năm để đến Hà Giang. Sau Tết, chút giá rét vẫn còn vương lại, đủ để ủ cho hoa đào, hoa mận bung nở, đẹp giá lạnh giữa núi non trùng điệp. Dọc đường khắp Quản Bạ, Yên Minh đến Đồng Văn, sườn núi dốc thẳng bên đường, trắng màu hoa mận nở.
Hà Giang hùng vĩ và trầm mặc, khoáng đạt và tĩnh lặng, đi trên những con đường mù sương cheo leo giữa một bên núi cao, một bên vực sâu - chỉ thấy chiếc xe như trôi đi giữa sương mù và mây bao phủ.
Khi Đồng Văn là “hot trend”
Ra Tết, du khách đổ về Hà Giang, chủ yếu là dân phượt. Suốt chặng đường từ thành phố Hà Giang đến Quản Bạ, Yên Minh qua Đồng Văn, Mèo Vạc, những đoàn xe phượt nối đuôi nhau, gồm cả khách nước ngoài và trong nước.
Đồng Văn luôn là địa điểm “hot” bậc nhất của Hà Giang. Huyện Đồng Văn nằm ở phía Bắc, cách trung tâm thành phố khoảng 140 km. Đến đây, du khách sẽ có được hành trình trải nghiệm cảm xúc “có một không hai” khi đi qua những con đường “cua tay áo” cheo leo bám sát núi, bên cạnh là vực sâu và núi non hùng vĩ.
Những ngày đầu tháng 2, sáng sớm sương mù bao phủ, những con đường cheo leo vắt trong mây ẩm. Đến trưa, trời quang đãng hơn, để lộ ra những sườn núi đầy hoa, mây trắng sà xuống thung lũng, trườn vào tận phòng ngủ của những homestay nằm tĩnh lặng dưới chân núi.

Ngôi nhà Pao theo năm tháng đã được thương mại hóa, nhưng bờ rào đá, kiến trúc tường trình và căn nhà gỗ nhiều gian, vẫn là khung cảnh khiến du khách trầm trồ, muốn một lần “sống ảo”.
Lối dẫn vào nhà Pao được “trang trí” thêm những vườn hoa cải, dịch vụ thuê váy áo dân tộc Mông, Thái... để du khách chụp được nhiều “concept” (ý tưởng) ảnh khác nhau.
Khu dinh thự của vua Mèo hay còn gọi là dinh thự họ Vương nằm ở thung lũng thuộc bản Sà Phìn, huyện Đồng Văn, từ lâu đã sừng sững như một biểu tượng về du lịch.


Khu dinh thự giàu có với nhiều giai thoại huyền bí luôn có sức hút với bất kỳ ai đến Đồng Văn. Du khách đến đây không chỉ lạc trong kiến trúc lắt léo của khu dinh thự, còn lạc trong những câu chuyện kể với nhiều hư thực về các đời vợ, cùng con cháu của vua Mèo.
Địa điểm được yêu thích khác của Đồng Văn là khu phố cổ. Kiến trúc trầm mặc những ngày sương giá, chuỗi quán cà phê nằm giữa phố cổ Đồng Văn ẩm ướt loáng nước trên sân gạch và mái ngói cổ kính. Trong hơi lạnh của núi, trong tiếng mưa ẩm, ngồi giữa phố cổ Đồng Văn nhâm nhi tách cà phê nóng, thật muốn quên lối về.
Đồng Văn thương nhớ
Suốt chặng đường từ Yên Minh về đến Đồng Văn, ướt sũng trên chặng đường gấp khúc “cua tay áo” là bóng áo vội vàng của những người phụ nữ trẻ, tay dắt díu 2-3 đứa trẻ, má hồng lên vì nẻ và vì lạnh.
Ở các điểm check-in đoạn cua qua Phố Cáo, những đứa trẻ Mông với gùi hoa cải trên vai, đứng lẫn trong sương, đợi du khách đến chụp ảnh cùng, để có 10 nghìn – 20 nghìn tiền “boa”.


Những đứa trẻ ấy đi chân trần, đứng dưới mưa, cả tay và má đều khô nẻ. Những đứa trẻ có đôi mắt trong trẻo nhưng chuyên nghiệp, ánh nhìn tan loãng giữa núi, khiến du khách rời Đồng Văn với muôn vàn thương nhớ.