Tuyển nữ Thụy Điển được đánh giá cao hơn Canada ở trận đấu này, với chuỗi 5 trận toàn thắng từ đầu giải. Họ vượt lên dẫn trước ở phút 34 nhờ công của tiền đạo Blackstenius. Cô dứt điểm gọn gàng, chạm chân trung vệ Giles sau đường căng ngang của Asllani.
Canada không có nhiều cơ hội để uy hiếp khung thành Thụy Điển, nhưng bất ngờ được nhận quà ở phút 68. Trọng tài chính sau khi tham khảo VAR đã cho Canada được hưởng phạt đền, khi Ilestedt phạm lỗi với Christine Sinclair trong vòng cấm. Trên chấm 11m, Jessie Fleming ghi bàn gỡ hòa 1-1 cho Canada.
Đây là bàn thắng thứ 2 liên tiếp trên chấm phạt đền của Fleming. Ở bán kết, cô cũng ghi bàn duy nhất từ chấm 11, giúp Canada thắng Mỹ 1-0. Sau bàn thua, Thụy Điển đã thay một lúc cầu thủ, tạo ra sức ép lớn vào cuối trận. Tuy nhiên những cú dứt điểm của Rolfo, Asllani đều không thành công.
Thế bế tắc được duy trì đến hết 30 phút của hiệp phụ, dù Thụy Điển ép sân toàn diện. Bước vào loạt luân lưu, đội bóng Bắc Âu có cơ hội lớn để tháng trận khi dẫn 2-1 và được thực hiện cú đá ở loạt thứ 5. Tuy nhiên đội trưởng Caroline Seger đã đá hỏng.
Bước sang loạt thứ 6, cú đá của Jonna Anderson bị thủ môn Canada cản phá. Trong khi đó, Julia Grosso đã thực hiện thành công cú đá của mình giúp Canada thắng 3-2 (thắng chung cuộc 4-3) để giành tấm Huy chương vàng môn bóng đá nữ.
Đây là lần đầu tiên Canada đoạt Huy chương vàng bóng đá nữ sau 2 lần giành Huy chương đồng năm Olympic 2012, 2016. Còn với Thụy Điển đây là Thế vận hội thứ 2 liên tiếp họ giành Huy chương bạc.