Hoạ sĩ Nguyễn Thế Dung, sinh năm 1985, tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Việt Nam. Anh là một trong những hoạ sĩ nổi tiếng về trường phái siêu thực.
Anh đã tạo được những dấu ấn riêng từ rất sớm trong cách khai thác hình tượng tạo hình khá độc đáo qua cả tranh và tượng mang xu hướng biểu hiện có chút siêu thực. Nên Dung bò (tên thân quen trong giới hoạ sĩ) với sự thay đổi khá đột ngột qua các trải nghiệm mới này cũng đem đến không ít sự bất ngờ cho người xem.
Chia sẻ về triển lãm "Nghiệm cảnh", họa sĩ Phạm An Hải nhận định: “Theo dõi Dung một thời gian dài qua các hoạt động sáng tác, tôi thấy Dung luôn có ý thức trong việc tìm kiếm cái đẹp, cái mới, nên với loạt tranh trong triển lãm lần này tôi cũng không nhiều bỡ ngỡ khi chủ đề đã thay đổi, nhưng sự ngạc nhiên nhiều nhất lại nằm ở sự thay đổi quan niệm về tương quan và chiều thời gian".
Theo giới chuyên môn, triển lãm "Nghiệm cảnh" là sự tĩnh lặng cô đặc đến nghẹt thở, lơ lửng giữa thực tại và hư vô, những chiều thời gian, chiều ánh sáng, dường như khựng lại trong một nền đen thẳm huyền bí.
Những bông hoa hay những quả tưởng chừng như hiện thực nhưng rất mất cân đối. Đây không chỉ còn là câu chuyện của một tĩnh vật hiện thực mà nó trở thành một đường dẫn tới những câu hỏi rất ám ảnh với người xem về cuộc sống thực tại, chúng ta đang đối mặt với cái gì đây? Cuộc sống này có thực không?
Triển lãm "Nghiệm cảnh" là những ám ảnh, suy tư trăn trở họa sĩ đưa vào các tác phẩm - trải nghiệm mới không dễ để nhìn nhận, đánh giá.
“Cuộc ra mắt này là kết quả làm việc trong 3 năm gần đây, ở chặng đường này xuất hiện những yếu tố mới và khác để tôi ngẫm ra một tên gọi “Nghiệm cảnh”.
20 bức tranh trải ra những khoảnh khắc hiện thực khác, là kết quả phóng chiếu nội tâm trải nghiệm hơn, cá nhân hơn và hình như lặng lẽ hơn”, hoạ sĩ Phạm Hà Hải chia sẻ về triển lãm.
"Tôi thích những bức tranh có kích thước lớn. Đứng trước tấm toan lớn, việc phóng đại những đối tượng nhỏ bé với trí bay bổng cường điệu kích thích tôi làm chủ tác phẩm của mình một cách hưng phấn.
Các bức tranh thường có xu hướng đặt những đối tượng ở góc nhìn trực diện, gây ấn tượng đầy đủ và nhấn mạnh tới sự đối lập về kích thước chúng.
Mặc dù các bức tĩnh vật ở đây đều có không gian hư cấu mang hơi hướng siêu thực nhưng quả tình tôi không chú ý quá nhiều tới hình tượng.
Nhiều người xem tranh thường hỏi tôi: “Cái này” hay “cái kia” có ý nghĩa gì? Đôi khi họ cũng chia sẻ cảm nhận cá nhân với những liên tưởng rất xa.
Chẳng hạn như: Tại sao lại vẽ tĩnh vật quả đu đủ, phải chăng điều đó ám chỉ sự no đủ (trong tiếng Việt, đu đủ đồng âm với đủ tương đương với ý nghĩa no đủ). Tại sao lại là cái ghế? Phải chăng cái ghế nhằm ám chỉ vị trí xã hội của người ngồi trên đó? Nhưng tôi không nghĩ nhiều như vậy.
Tôi muốn nghệ thuật của mình hướng tới sự giản đơn, không nặng triết lý" - hoạ sĩ Nguyễn Thế Dung chia sẻ.