Theo bà Lê Thị Hiền, nội dung khởi kiện gồm việc ông Đỗ Văn Minh nợ lương công nhân nhà máy dệt ba tháng lương 9-10-11.2022; ông Đỗ Văn Minh không thực hiện đóng bảo hiểm xã hội cho người lao động từ tháng 1.2019 đến nay, trong đó có nhiều người đã nghỉ việc từ năm 2020, 2021; tính đến nay là nợ hơn 13,4 tỉ đồng.
Năm 2022, nhà nước có chính sách hỗ trợ người lao động bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh COVID-19, nhưng do công ty không đóng bảo hiểm xã hội dẫn đến người lao động đã xin nghỉ việc không được hưởng chế độ hỗ trợ của nhà nước.
Năm 2022, công ty không đóng bảo hiểm y tế cho người lao động, dẫn đến quyền lợi của người lao động không được đảm bảo. Ví dụ như trường hợp nữ công nhân Nguyễn Thị Quế đi làm về bị tai nạn xe máy phải vào viện điều trị nhưng không được hưởng chế độ bảo hiểm y tế.
Ngoài ra, ông Đỗ Văn Minh không thực hiện chấm dứt hợp đồng lao động khi người lao động nộp đơn vào ngày 1.11.2022.
Trao đổi với phóng viên, bà Lê Thị Hiền mong muốn Tòa án Nhân dân Thị xã Duy Tiên xét xử vụ việc theo đúng quy định của pháp luật để làm sáng tỏ vụ việc, nhằm đảm bảo sự tôn nghiêm của luật pháp cũng như đảm bảo quyền và lợi ích chính đáng của người lao động.
Trước đó, ngày 18 và 20.2, Báo Lao Động đã có loạt bài phản ánh việc lãnh đạo Công ty cổ phần Dệt 19.5 Hà Nội chi nhánh tại Hà Nam nợ lương và BHXH kéo dài gây ảnh hưởng đến đời sống, quyền lợi của người lao động.
Theo người lao động, trong các năm 2019-2020-2021, nửa năm đầu 2022 họ làm ra rất nhiều sản phẩm, hàng không bị tồn kho… nhưng lãnh đạo công ty không đóng BHXH, BHTN và nợ lương nhiều tháng dẫn đến việc người lao động phải gửi “đơn kêu cứu” tới các cơ quan chức năng tỉnh Hà Nam và báo chí.
Người lao động làm việc tại chi nhánh Hà Nam gắn bó với nhà máy rất nhiều năm - người nhiều nhất là 17 năm, cống hiến cả tuổi trẻ - nhưng đến thời điểm hiện nay quyền lợi về lương, BHXH của họ chưa được phía chủ doanh nghiệp trả theo cam kết.
Bởi không được chốt sổ BHXH nên nhiều người lao động không thể ký hợp đồng tại công ty khác, dẫn tới họ phải đi làm thời vụ với mức thu nhập thấp để có tiền nuôi con và trả nợ, và họ tranh thủ ngày không có việc để đi kêu cứu khắp nơi!