"Tôi phải đợi 1 tuần mới đến lịch chụp"
Tại Trung tâm Y học Hạt nhân và Ung bướu- Bệnh viện Bạch Mai, bệnh nhân Nguyễn Thị Thanh (ở Thanh Trì- Hà Nội) mắc bệnh ung thư phổi đang mệt mỏi nằm trên giường bệnh. Cách đây mấy ngày, chị có chỉ định chụp PET-CT, phải chuyển sang Bệnh viện Ung bướu Hà Nội thực hiện.
"Tinh thần tôi lúc đó rất yếu, mệt mỏi lắm. Vậy mà phải đi xa, sang đến đó còn phải chờ chứ không được chụp ngay, phải khám lại, bác sĩ tư vấn, rồi hẹn lịch đến chụp sau. Hầu như ai cũng phải chờ. Như tôi là phải đợi 1 tuần mới đến lịch chụp"- chị Thanh kể.
Lịch hẹn chụp vào lúc 7h sáng, chị Thanh được con trai chở xe máy đến từ sớm, xếp hàng, làm thủ tục chụp chiếu. Chị Thanh được các bác sĩ hướng dẫn làm các thủ tục trước khi vào chụp, phải uống 1,5 lít nước, chỉ ngồi ở trong 1 căn phòng đợi, không được ra ngoài. Buổi sáng chưa ăn gì, lại phải uống nhiều nước như vậy, chị Thanh lại càng thấy mệt hơn.
"Chúng tôi chờ nhau, chụp từng người một, mỗi người mất khoảng 45 phút mới xong. Đến 11h trưa mới đến lượt tôi chụp. Lúc đó tôi đã đói quá, mệt quá, người cứ lả đi, phải có người thân dìu đi. Tôi cảm giác không muốn sống nữa"- chị Thanh tâm sự.
Nằm trên giường bệnh, dù mệt mỏi, chị Thanh vẫn nhìn sang phía những bệnh nhân khác, giọng cảm thông: "Tôi thấy vất vả, khổ sở lắm. Chúng tôi đã bệnh nhân ung thư đã khổ rồi, lại còn đi chụp nhờ ở bệnh viện khác như thế thì khổ quá. Nếu mà Bệnh viện Bạch Mai có máy chụp được cho chúng tôi luôn thì mừng quá".
"Cuộc chiến" lòng vòng, thu về sự mệt mỏi, chán chường
Vừa trải qua cuộc phẫu thuật tại Trung tâm Y học Hạt nhân và Ung bướu- Bệnh viện Bạch Mai, dù vẫn còn nằm trên giường bệnh, nhưng khi nghe phóng viên hỏi về việc được gửi đi để thực hiện các kỹ thuật chụp chiếu tại bệnh viện khác, bệnh nhân Phạm Thị Tị (70 tuổi, ở Xuân Trường- Nam Định) vẫn cố gắng thều thào chia sẻ về những ngày vất vả di chuyển, mệt mỏi chờ đợi nhiều ngày để được chiếu chụp.
"Tôi ở đây điều trị hơn 20 ngày thì các bác sĩ bảo làm thủ tục ra viện, chuyển sang BV Ung bướu Hà Nội để chụp PET-CT vì bên này không có máy chụp. Sang đó là chiều thứ 5, làm thủ tục xong lại đi về. Đến tối thứ 7, bệnh viện gọi điện hẹn 1h30 thứ 2 tới có mặt để chụp. Sau khi có kết quả, tôi lại làm thủ tục ra viện, lại trở về Bệnh viện Bạch Mai điều trị"- bà Tị kể lại.
Cũng giống như nhiều bệnh nhân khác, bà Tị chỉ biết thở dài ngao ngán khi điều trị một nơi, chụp chiếu một nẻo. "Khi bác sĩ BV Bạch Mai bảo máy hỏng không chụp được, mới đầu tôi còn khó chịu, còn bảo là cả cái bệnh viện lớn như thế này mà không có máy chụp mà lại bắt bệnh nhân đi bệnh viện khác để chụp"- bà Tị nói.
Cùng cảnh ngộ, bệnh nhân Nguyễn Quốc Trị (74 tuổi, ở Hoàng Mai- Hà Nội) đã có 3 năm ròng rã điều trị ung thư tại Trung tâm Y học Hạt nhân và Ung bướu- Bệnh viện Bạch Mai.
Trong mỗi đợt điều trị, cứ về nhà được 3 tuần, ông Trị lại nhập viện một lần. Điều trị ung thư, với ông, nó diễn ra như một "cuộc chiến". Chỉ có điều, "cuộc chiến" này cứ lòng vòng bệnh viện nọ sang bệnh viện kia, bệnh nhân phải chuốc thêm mệt mỏi, rã rời và chán nản.
Tại bệnh viện Bạch Mai, bản thân ông Trị đã trải qua và cũng không ít lần chứng kiến các bệnh nhân khác có chỉ định chụp PET-CT hay xạ trị cũng phải gửi đi các bệnh viện khác để điều trị. Bản thân ông cũng có đợt cũng phải chuyển đi bệnh viện khác để xạ trị, vì Bệnh viện Bạch Mai có máy mà không được sử dụng.
Gặp chúng tôi khi đang chờ người nhà tại khuôn viên bệnh viện, kể về hành trình đi khám chữa bệnh, mà phải vào viện, ra viện không ít lần, ông Trị cũng rất cảm thông với các y bác sĩ.
"Các bác sĩ của Trung tâm viết giấy cho tôi chuyển viện sang Bệnh viện Ung bướu Hà Nội. Người nhà đưa tôi sang đó, làm thủ tục nhập viện, bác sĩ bên đó bảo ăn sáng rồi không chụp được nên phải về, đến khi nào có lịch chụp họ sẽ gọi. May mắn là đến hôm sau thì tôi được vào làm thủ tục để chụp luôn. Sau khi có kết quả, tôi lại làm thủ tục ra viện và trở về Bệnh viện Bạch Mai để điều trị tiếp"- ông Trị kể lại.
"Nếu bệnh viện chụp chiếu luôn cho chúng tôi ở đây thì quá là tiện lợi, chúng tôi đỡ khổ. Không có máy móc để làm, các bác sĩ cũng khổ. Họ giải thích đủ kiểu cho chúng tôi. Gửi bệnh nhân đi như thế, tôi cảm thấy không thuận lợi, mệt mỏi. Nguyện vọng của bệnh nhân nào cũng như vậy"- bệnh nhân tâm tư.