Các chuyên gia NASA tại Phòng thí nghiệm Sức đẩy Phản lực (JPL) đã nghiên cứu những hình ảnh được chụp trong các cuộc đổ bộ lên Mặt trăng từ năm 1969-1972 để giải quyết sự khác biệt giữa dự đoán và những gì nhận thấy trong các quan sát về nước trên Mặt trăng.
Cụ thể, các mô phỏng nhận thấy bất kỳ băng nước nào hình thành trong đêm mặt trăng sẽ nhanh chóng bị bốc hơi khi Mặt trời lên cao. Tuy nhiên, các quan sát của tàu vũ trụ NASA đã phát hiện sự hiện diện của nước trên bề mặt phía ban ngày của Mặt trăng.
Nhóm chuyên gia của NASA đã tạo ra một mô hình mới để xác định độ gồ ghề trên bề mặt trong các bức ảnh của tàu Apollo.
Nhóm nghiên cứu nhận thấy, những bóng đen do sự gồ ghề của bề mặt Mặt trăng tạo ra những điểm lạnh nhỏ để băng nước tích tụ, cả trong thời gian ban ngày mặt trăng.
Nhóm nghiên cứu của NASA cũng nhận thấy, độ gồ ghề bề mặt làm tăng đáng kể khả năng giữ nước của Mặt trăng tại bất kỳ vĩ độ nào ở bán cầu nhiều nắng.
Mức độ gồ ghề của bề mặt Mặt trăng có ảnh hưởng mạnh mẽ đến quá trình hấp phụ và giải hấp phụ nước trên Mặt trăng. Do đó, cần phải tính đến điều này để có được bức tranh chính xác về lượng nước trên bề mặt Mặt trăng và trong ngoại quyển Mặt trăng.
Các nhà khoa học cũng kỳ vọng tìm thấy băng nước ở các cực của Mặt trăng ẩn trong những miệng núi lửa bị che khuất. Đây là khu vực mà các tàu thăm dò của NASA dự kiến khám phá trong tương lai.
Theo các nhà khoa học, nghiên cứu mới này có thể giúp đảm bảo khả năng tồn tại lâu dài của các căn cứ trên Mặt trăng vì nó đồng nghĩa với việc tiếp cận nước trên Mặt trăng dễ dàng hơn vận chuyển nước từ Trái đất lên.
Nghiên cứu cũng có thể giúp nhân loại hiểu rõ hơn về vai trò của bóng tối với sự tích tụ của các phân tử nước và khí ngoài Mặt trăng, chẳng hạn như trên sao Hỏa hoặc thậm chí ở các hạt trong vành đai sao Thổ.
Nghiên cứu về nước trên Mặt trăng do nhà khoa học Bjorn Davidsson của NASA và đồng tác giả Sona Hosseini thực hiện được công bố trên tạp chí Monthly Notices of the Royal Astronomical Society.