Theo CGTV, Phượng Hoàng cổ trấn được thành lập từ năm 1704, nằm phía trên một nhánh sông của đập Tam Hiệp.
Thị trấn cổ này của Trung Quốc không chỉ nổi tiếng về cảnh quan thiên nhiên mà còn về những thành quách, dãy phố, nhà cửa, gia trang, văn miếu, đền chùa và giá trị văn hóa vẹn nguyên.
Điều gây ấn tượng nhất đối với du khách khi đến đây là những ngôi nhà cổ kính nằm dọc bờ sông. Chúng mang đậm nét đặc trưng kiến trúc của dân tộc Thổ Gia, được gọi là kiến trúc Điếu cước lâu (Diaojiaolou). Nhìn từ xa, những ngôi nhà như đang trôi trên dòng sông Đà Giang.
Sông Đà Giang đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống của người dân địa phương trong nhiều thập kỷ. Trải dài 96,9 kilomet, sông Đà Giang là huyết mạch của cổ trấn, đặc biệt trong đời sống sinh hoạt của người dân ở đây.
Ở Phượng Hoàng, cứ vào 5h sáng, những người dân sống trong cổ trấn thường mang quần áo ra giặt giũ ở dọc hai bên dòng sông Đà Giang. Mặc dù hầu hết nhà nào cũng có máy giặt và máy sấy nhưng người dân nơi đây vẫn thường giặt quần áo bằng cách dùng chày đập. Tiếng đập quần áo vẫn thường vang lên giữa không gian tĩnh mịch vào những buổi sáng còn mờ hơi sương.
Phần lớn dân số ở Phượng Hoàng cổ trấn đều là người dân tộc Miêu và Thổ Gia nên cổ trấn dường như không bao giờ thiếu nét đẹp văn hóa dân tộc.
Trôi dọc bờ sông hoặc đi dọc những con hẻm nhỏ bằng đá, du khách dễ dàng bắt gặp những người phụ nữ dân tộc Miêu mặc trang phục dân tộc đặc trưng kết hợp với món đồ trang sức bằng bạc.
Bên cạnh đó, du khách có thể đến thăm nhà của cố nhà văn Thẩm Tòng Văn. Ông là một trong những nhà văn vĩ đại nhất của Trung Quốc hiện đại, sánh cùng Lỗ Tấn.
Vào ngày 28.3.2008, thị trấn cổ Phượng Hoàng được liệt kê vào danh sách dự kiến di sản thế giới UNESCO hạng mục văn hóa.