Cái giá 52 triệu/kg vải tươi không hề đùa. Nó là từ phiên đấu giá đặc biệt, với một hộp quả duy nhất, và tất nhiên, tiền đấu giá đó được chuyển ủng hộ trẻ em khó khăn vùng vải.
Ngoài chất lượng quả vải cực ngon, thì đó cũng là nỗ lực của Thương vụ Việt Nam tại Australia trong việc quảng bá cây trái Việt với chất lượng không thua kém bất cứ nơi nào trên trái đất này.
Năm nay, xuất khẩu nông sản đã đạt tới 43,5 tỉ USD, vượt kế hoạch trước cả tháng.
Riêng xuất khẩu rau quả, Việt Nam là nguồn cung hạt điều số 1 cho Đức, nguồn cung cà phê lớn nhất cho Nga. Với thị trường Hoa Kỳ, chúng ta là nhà cung cấp rau quả chế biến lớn thứ 11 với kim ngạch đạt hơn 8,6 tỉ USD.
Những quả vải 52 triệu đồng/kg là đặc biệt, nhưng không cá biệt là cái giá từ 450-500 ngàn đồng/kg ở các thị trường Nhật, Australia.... Hay xoài xanh: 300 ngàn/kg.
Nhưng nhìn giá xoài, giá vải ở Nhật, ở Australia, ở Mỹ... lại chạnh lòng với những trái mít đang ê hề tại cửa khẩu.
Ngay thời điểm này, gần 5.000 xe container cây trái vẫn đang kẹt ở cửa khẩu sang thị trường Trung Quốc.
Những trái mít, sau 3 tuần chờ đợi, giờ đã chín nhũn. Và những bác tài, không còn cách nào khác mà mang ra ăn thay cơm khi bán tháo 4.000 đồng/kg không ai mua, cho không ai lấy. Nó chỉ còn thiếu mỗi hình ảnh “ném cho bò ăn” để giống như... năm ngoái, năm kia, năm trước nữa.
Từ quả vải, bán giá chót vót ở Nhật, ở Australia... đến trái mít bị ruồng bỏ ném cho bò ăn ở cửa khẩu là một khoảng cách.
Khoảng cách về tư duy làm nông nghiệp, một bên là chăm chút, tuân thủ tiêu chuẩn để bán được giá cao trên trời, một bên là cứ bón phân phun thuốc tá lả để bán cho một thị trường dễ tính - nhưng duy nhất, với giá rẻ và ách tắc bất cứ lúc nào.
Một bên là cây trái được tiếp thị bằng trách nhiệm và sự tự hào, một đằng là sự phó mặc.
Mùa nhãn năm nay, 1 kg nhãn lồng Hưng Yên được bán ở thị trường EU với giá 18 Euro (tương đương 490.000 đồng). Tức là cao gấp 15-20 lần giá bán nội địa.
Câu chuyện quả nhãn, quả vải, và cả trái mít nữa đang đặt ra một câu hỏi: Thế thì chúng ta chăm chút, tuân thủ các tiêu chuẩn và tiếp thị có bài bản, có kế hoạch - để có được những kg cây trái bán với những cái giá tính bằng USD, Euro hay cứ tư duy sản xuất nuôi trồng theo lối cũ để cho ra những cân nhãn vài ngàn đồng bán cho thị trường dễ tính, nhưng duy nhất?!