Ngày ấy, vào những năm 2004 - 2005, khi DA NMBG Phương Nam đang ở giai đoạn “tiền khả thi”, ông Sáu Triết được Sở KHCN Long An cử tham gia Hội đồng thẩm định, đánh giá của tỉnh về việc thực hiện DA. Tìm hiểu, ông biết rằng, trước đó, khi nhà đầu tư DA (Cty Đầu tư phát triển Giao thông Vận tải - Tracodi) còn trực thuộc ngành giao thông vận tải, DA này đã không thể thông qua, hẳn là có lý do. Giờ Tracodi về trực thuộc UBND tỉnh Long An, DA NMBG Phương Nam được khởi động lại. Nhờ bạn bè ở Bộ KHCN cung cấp thêm thông tin, bằng kiến thức của một kỹ sư được đào tạo bài bản, ông Sáu Triết biết thêm, DA này là không khả thi, vì trang thiết bị, công nghệ tuy có hiện đại theo tiêu chuẩn Châu Âu, nhưng không phù hợp với nguyên liệu cây đay ở vùng Đồng Tháp Mười của tỉnh Long An.
Vào dự các cuộc họp Hội đồng để xem xét DA, ông Sáu Triết bao giờ cũng trình bày lập luận khoa học của mình để phản bác DA. Tuy nhiên, có thể do lúc ấy tỉnh Long An chưa có nhiều DA công nghiệp, trong khi DA NMBG Phương Nam quá hấp dẫn, hứa hẹn làm thay đổi cả vùng Đồng Tháp Mười nghèo khó, nên nó có sức thu hút cao. Cũng có thể do những lập luận của ông Sáu Triết chưa đủ sức thuyết phục, nên ít người tin ông. Thậm chí, có người còn khuyên ông nên ủng hộ DA, vì nợ vay nước ngoài thực hiện DA do Trung ương bảo lãnh, tỉnh Long An chỉ có lợi chứ không mất gì, nhưng ông Sáu Triết vẫn không nghe. Sau đó ông Sáu Triết được cho thôi tham gia Hội đồng thẩm định. Và như đã biết, NMBG Phương Nam sau đó đã rầm rộ khởi công, ồ ạt xây dựng, nhưng đã không thể đi vào hoạt động, vì công nghệ, máy móc không phù hợp với nguyên liệu cây đay của vùng Đồng Tháp Mười.
Ông Sáu Triết không có lỗi trong chuyện này, nhưng ông vẫn thấy ray rứt trước món nợ hàng nghìn tỉ đồng người dân cả nước phải gánh chịu. Ông cho rằng, nếu lúc đó ông kiên quyết hơn, như làm tường trình gửi lên HĐND tỉnh, Đoàn Đại biểu Quốc hội đơn vị tỉnh Long An, hay cấp cao hơn, có thể mọi chuyện đã khác.