Tháng 11 chọn ngày nắng đẹp về Phù Lãng, thoát khỏi đường quốc lộ bụi mù, xăng xe khét lẹt rẽ trái vào đường làng, hai bên đường chất ngất những đống củi to để đốt lò nung. Đi sâu hơn là những hàng chum vại ngang dọc và những người dân đang hối hả làm việc, mỗi người một công đoạn. Tất cả tạo nên vẻ đẹp của lao động.
So với hai làng gốm Bát Tràng và Thổ Hà thì Phù Lãng lại có một nét riêng không thể trộn lẫn. Người ta bảo “Nhất dáng nhì men”, cái độc đáo khác người của Phù Lãng là men với các loại men nâu, nâu đen, vàng nhạt, vàng nâu... được gọi chung là men da lươn - đã thành thương hiệu. Đất sét làm gốm ở Phù Lãng được lấy từ Bắc Giang và chở về làng qua con sông Cầu thơ mộng. Đó là loại đất sét đỏ được nặn, rồi tạo hình trên bàn xoay tay và đem nung, trong đó bí quyết nằm ở nhiều công đoạn, đặc biệt là kỹ thuật làm tráng men... Sản phẩm gốm hoàn thiện, đạt tiêu chuẩn phải có màu da lươn óng hoặc màu cánh gián, gõ vào phải có tiếng vang. Đã có thời thăng trầm, gốm Phù Lãng tưởng đã mai một dần đi để rồi nó lại phục hồi như sức sống mãnh liệt với cái bình dị, mộc mạc của hồn quê...