Theo Science Alert, một nhóm nhà nghiên cứu quốc tế dẫn đầu bởi nhà nhân chủng học Takeshi Inomata từ Đại học Arizona, Mỹ, đã xác định được gần 500 khu phức hợp tổ chức nghi lễ trong nghiên cứu mới. Không chỉ có nguồn gốc từ người Maya, một số địa điểm trong nghiên cứu này còn thuộc về nền văn minh Mesoamerica khác là Olmecs.
Các địa điểm được xác định trong phân tích mới (tổng cộng 478) được tìm thấy bằng cách sử dụng công nghệ LIDAR - dùng tia laser quét đất trong quá trình khảo sát trên không - phát hiện các cấu trúc khảo cổ học ba chiều bị chôn vùi bên dưới thảm thực vật và các yếu tố bề mặt khác.
Khi Inomata và nhóm của ông phân tích tập dữ liệu, họ đã xác định được hàng trăm địa điểm nghi lễ nằm rải rác trên các bang Tabasco và Veracruz của Mexico, hầu hết chúng trước đây chưa được biết đến. Các khám phá mới đều nhỏ hơn nhiều so với Aguada Fénix rộng lớn - công trình kiến trúc lớn nhất trong số này có chiều dài hơn 1.400 mét.
Theo các nhà nghiên cứu, bố cục này chưa từng được thấy trước đây ở thành phố cổ đại San Lorenzo - trung tâm đô thị Olmec lâu đời nhất, có niên đại khoảng năm 1150 trước Công nguyên. Đây có thể được coi là mô típ lặp lại sau này do người Maya xây dựng, giống với hình chữ nhật trung tâm của San Lorenzo thông qua "khuôn mẫu không gian" của nó.
“Mọi người luôn nghĩ San Lorenzo rất độc đáo và khác biệt so với những cấu trúc sau này về cách sắp xếp địa điểm”, Inomata nói. "Nhưng nhờ phát hiện này, chúng tôi thấy rằng San Lorenzo rất giống với Aguada Fénix - nó có một quảng trường hình chữ nhật được bao quanh bởi các nền cạnh. Điều này cho thấy San Lorenzo là một cấu trúc rất quan trọng đối với ý tưởng khởi đầu cho một số công trình sau này của người Maya.
Nếu đúng như vậy, kiến trúc tại đây cho thấy mối liên hệ quan trọng giữa hai nền văn minh khác biệt có phần trùng lặp về thời gian nhưng lại đạt đến đỉnh cao trong các chương khác nhau của lịch sử Mesoamerica, với người Olmecs phát triển rực rỡ trong thời kỳ được gọi là Thời kỳ hình thành (năm 2000 trước công nguyên đến năm 250 sau công nguyên), trong khi người Maya phát triển về sự thống trị (và sự khéo léo về cấu trúc) trong thời kỳ Cổ điển (năm 250-900 sau công nguyên).
LIDAR là viết tắt của Laser Imaging, Detection, and Ranging. Theo Cơ quan khí tượng thủy văn Mỹ, LIDAR có thể phát ra tối đa 200.000 xung laser trong mỗi giây. Một bộ LIDAR cơ bản bao gồm một máy phát laser, một máy scan, một bộ thu nhận GPS được tùy biến. Máy bay và trực thăng là hai loại phương tiện có thể dùng LIDAR để quét một diện tích rộng. Có hai loại LIDAR: Topographic và bathymetric. LIDAR topographic sử dụng các tia laser có màu cận với hồng ngoại để vẽ bản đồ mặt đất, trong khi LIDAR bathymetric sử dụng laser xanh lá có khả năng xuyên qua nước để đo tầng đáy biển cũng như lòng sông.
Ngoài việc phân tích dữ liệu LIDAR, nhóm nghiên cứu cũng tiến hành quan sát mặt đất sơ bộ tại 62 địa điểm ở Mexico, nhìn chung được ước tính có niên đại từ khoảng năm 1050-400 trước công nguyên, và được cho là đã được sử dụng làm không gian nghi lễ, nơi mọi người tụ tập để gặp gỡ, và để xem các đám rước.